Chuyện bắt đầu từ một ngày kia, Chi hỏi mình như mọi lần: "mẹ yêu ai nhất thế giới? " Lần nào mình cũng bảo: "mẹ yêu Chi nhất thế giới". Nhưng hôm nay mình muốn thử một câu trả lời khác, mình nghĩ một hồi rồi bảo: "mẹ yêu bản thân mẹ nhất, sau đó đến Chi."
Nước mắt trực rơi ra trên khuôn mặt bạn ấy trước câu trả lời bất ngờ. Chi hỏi: “Tại sao?“
Mình bảo: “Bản thân mình là quan trọng nhất đấy, Chi cũng yêu bản thân mình nhất nhé.”
Chi tỏ ra shock sững sờ trước tin này. Mình ngay lập tức nhận ra sai lầm, cố gắng chữa cháy bằng cách giải thích: “Mẹ vẫn yêu Chi số 1 so với tất cả những người khác trên thế giới” nhưng không nhận được sự chấp nhận từ Chi. Chi bảo: ”từ số 1 thành số 2 có nghĩa là không yêu nữa. Số 2 không có ý nghĩa gì, con không muốn làm số 2!”
Sự việc này mang đến những cơn bão cảm xúc tới nhà mình. Chi trở nên thiếu hợp tác, không có động lực làm gì. Chi dễ dàng nổi nóng, không chỉ hay cãi lại mà mỗi lần như vậy thì rất kinh khủng, gào khóc hết volumn. Các phản ứng còn leo thang thành bạo lực, một vài lần Chi xông vào đánh mẹ, việc trước nay không có. Trong những lúc như vậy, Chi hay hỏi: “Mẹ còn yêu con không? như thế này mẹ không yêu con nữa đúng không? “
Mình khá hoang mang trước những cơn bão cảm xúc này, cho đến khi mình nhận ra dường như con đang thử thách mình để kiểm tra tình cảm của mẹ. Cũng có một phần nào đó đây là một sự trả thù cho việc mình đã trả lời là yêu bản thân mình đầu tiên. Nhận ra điều đó mình mới có thể để có bản thân mình tĩnh hơn, cảm thấy thương bạn ấy hơn thay vì bị cơn bão cuốn theo.
Một ngày Chi hỏi mình, “bây giờ con yêu bố số 1, mẹ số 2 thì mẹ có buồn không?” mình bảo: “ừ chắc mẹ sẽ buồn đấy.” Bạn ấy bảo:”Đấy, xuống số 2 là vô cùng buồn. Mẹ có biết con đã đau khổ như thế nào khi mẹ bảo là mẹ yêu con số 2 không?”
Trải qua cơn bão này, mình thấy thương thật nhiều bạn ấy. Trong bộ não nhỏ bé có bao nhiêu điều đang xảy ra: lo lắng, sợ hãi, căng thẳng… cần được nhìn thấy và thấu hiểu. Mình thương bạn ấy bị những người khác đánh giá bởi những thái độ, hành vi vốn chỉ là những tảng băng nổi- giống như bà ngoại nhận xét về Chi là “một đứa nóng tính và bướng bỉnh”. Sự việc này nhắc nhở mình là cần phải tĩnh lặng hơn để có thể nhìn thấy phần chìm của tảng băng. Và vì một lần lỡ lời này mà bây giờ mình phải nỗ lực hơn nhiều lần để tiếp tục truyền đạt thông điệp: “mẹ yêu con”.
Thảo Phương
Life coach cho phụ nữ và trẻ em
Commenti